Từ khu vực của một nhà máy điện chạy bằng khí đốt trên bờ biển phía Đông Canada, một công ty ít người biết đến đang bơm một hỗn hợp khoáng chất vào đại dương với hy vọng ngừng biến đổi khí hậu.
Liệu đây là một hành động gây ô nhiễm hay một "phương thuốc" thần kỳ có thể cứu lấy hành tinh, điều này phụ thuộc vào quan điểm của mỗi người.
Từ bờ biển, một đường ống phun ra hỗn hợp nước và magiê oxit — một khoáng chất trắng bột được sử dụng trong mọi lĩnh vực, từ xây dựng đến thuốc trị chứng ợ nóng. Công ty Planetary Technologies, có trụ sở tại Nova Scotia, tin rằng hợp chất này sẽ giúp hấp thụ khí gây hiệu ứng nhà kính và làm giảm sự nóng lên toàn cầu khi chúng hòa vào đại dương.
"Khôi phục khí hậu. Chữa lành đại dương," là khẩu hiệu được khắc trên một container vận chuyển gần đó.
Planetary là một phần trong ngành công nghiệp đang phát triển mạnh mẽ, chạy đua với thời gian để nghiên cứu giải pháp chống lại sự nóng lên toàn cầu bằng sức mạnh hấp thụ của đại dương. Công ty này đã nhận được khoản đầu tư 1 triệu đô la từ quỹ của Elon Musk và đang cạnh tranh để giành giải thưởng trị giá 50 triệu đô la nữa.

Hàng chục công ty và nhóm học thuật khác đang thúc đẩy một lý thuyết tương tự: việc chìm đá, chất dinh dưỡng, rác thải cây trồng hoặc rong biển xuống đại dương có thể giúp lưu trữ carbon dioxide gây nóng lên khí hậu trong hàng thế kỷ, hoặc lâu hơn. Trong suốt bốn năm qua, gần 50 cuộc thử nghiệm thực địa đã được triển khai, với hàng trăm triệu đô la đã được huy động từ các quỹ đầu tư ban đầu.
Tuy nhiên, vấn đề vẫn còn nhiều tranh cãi, nhất là về tác động đối với đại dương nếu các phương pháp này được áp dụng quy mô lớn, cũng như những lợi ích cụ thể đối với khí hậu. Các nhà phê bình cho rằng quá trình này đang diễn ra quá nhanh, mà lại thiếu những biện pháp kiểm soát thích hợp.
"Giống như miền Tây hoang dã. Mọi người đều lao vào, ai cũng muốn làm điều gì đó," bà Adina Paytan, giảng viên khoa học trái đất và đại dương tại Đại học California, Santa Cruz, nhận định.
Giống như hầu hết các công ty khởi nghiệp trong lĩnh vực đại dương, Planetary đang tài trợ cho công việc của mình thông qua việc bán tín chỉ carbon — hay các token đại diện cho một tấn carbon dioxide đã được loại bỏ khỏi không khí. Tín chỉ carbon, mặc dù chủ yếu không được kiểm soát và gây ra nhiều tranh cãi, đã trở nên phổ biến trong thế kỷ này như một cách để các công ty mua các khoản bù đắp khí thải thay vì tự giảm bớt chúng. Hầu hết tín chỉ carbon hiện có giá vài trăm đô la mỗi tấn.
Ngành công nghiệp này đã bán được hơn 340.000 tín chỉ carbon biển trong năm qua, tăng đáng kể so với chỉ 2.000 tín chỉ cách đây bốn năm, theo dữ liệu từ trang web CDR.fyi. Tuy nhiên, lượng carbon được loại bỏ này chỉ chiếm một phần rất nhỏ so với những gì các nhà khoa học cho rằng sẽ cần thiết để giữ cho hành tinh có thể sinh sống trong hàng thế kỷ tới.
Những người đứng đầu các nỗ lực này, bao gồm Will Burt, nhà khoa học biển trưởng của Planetary, thừa nhận rằng họ đang bước vào một lĩnh vực chưa từng được khám phá — nhưng họ cũng cho rằng nguy cơ lớn hơn đối với hành tinh và đại dương chính là việc không hành động đủ nhanh.
"Chúng ta cần phải biết liệu nó có hiệu quả hay không. Càng làm nhanh, càng tốt."
Các nỗ lực loại bỏ carbon dioxide đã gia tăng mạnh mẽ trong những năm gần đây.

Hầu hết các mô hình khí hậu hiện nay đều cho thấy việc giảm khí thải đơn thuần sẽ không đủ để kiềm chế sự nóng lên toàn cầu, theo Báo cáo của Ủy ban Liên Chính phủ về Biến đổi Khí hậu của Liên Hợp Quốc. Thế giới không chỉ cần cắt giảm khí thải mà còn phải tích cực loại bỏ các khí gây hiệu ứng nhà kính, và đại dương có thể là nơi lý tưởng để thực hiện điều này.
Tiền đã đổ vào các chiến lược trên đất liền — như bơm carbon dioxide từ không khí, phát triển các khu vực lưu trữ carbon dưới lòng đất và trồng lại rừng tự nhiên để lưu trữ CO2. Tuy nhiên, nhiều dự án này lại gặp phải giới hạn về không gian và có thể gây ảnh hưởng đến các cộng đồng lân cận. Đại dương, với khả năng điều tiết khí hậu Trái Đất thông qua việc hấp thụ nhiệt và carbon, lại có vẻ như là một "khoảng không gian vô tận" so với đất liền.
"Liệu diện tích bề mặt rộng lớn này có thể giúp chúng ta đối phó và giảm thiểu những tác động tồi tệ nhất của biến đổi khí hậu không?" Adam Subhas, người đứng đầu một dự án loại bỏ carbon với Viện Hải dương học Woods Hole, có trụ sở tại Cape Cod, Massachusetts, đã đặt câu hỏi.
Vào một buổi chiều thứ Ba tại bờ biển Cảng Halifax, Burt cất mũ bảo hiểm xe đạp và đội mũ bảo hộ để dẫn hai sinh viên ngành kỹ thuật tham quan địa điểm của Planetary.
Một chiếc rơ-moóc xe tải nằm tách biệt trong một khu đất trống, chứa những bao lớn magiê oxit được khai thác từ Tây Ban Nha và vận chuyển qua Đại Tây Dương đến Canada.
Hầu hết các công ty đang tìm kiếm giải pháp khí hậu ngoài khơi đều tập trung vào việc giảm hoặc chuyển hóa carbon dioxide được lưu trữ trong đại dương. Nếu thành công, Burt cho biết, đại dương sẽ hoạt động "như một chiếc máy hút bụi" để hấp thụ thêm khí từ không khí.
Planetary đang sử dụng magiê oxit để tạo ra chiếc máy hút bụi đó. Khi hòa tan vào nước biển, magiê oxit biến đổi carbon dioxide từ dạng khí thành các phân tử ổn định, không tương tác với khí quyển trong hàng nghìn năm. Các loại đá như đá vôi, olivin và các đá kiềm khác cũng có tác dụng tương tự.
Các công ty khác lại tập trung vào việc trồng rong biển và tảo để bắt giữ khí này. Những sinh vật biển này giống như cây cối trên đất liền, chúng hấp thụ carbon dioxide từ đại dương cũng giống như cách cây hấp thụ khí từ không khí. Chẳng hạn, công ty Gigablue đã bắt đầu cung cấp chất dinh dưỡng vào vùng nước của New Zealand để nuôi dưỡng những sinh vật nhỏ gọi là fitoplankton, vốn không thể tồn tại ở đó nếu không có sự hỗ trợ.
Một số công ty khác xem các vùng sâu thẳm của đại dương như một nơi lý tưởng để lưu trữ vật liệu hữu cơ, vốn sẽ phát thải khí nhà kính nếu để lại trên đất liền.
Một số công ty đã thả mảnh gỗ xuống biển ngoài khơi Iceland và đang lên kế hoạch thả rong Sargassum, một loại rong biển màu vàng nâu, xuống độ sâu cực kỳ lớn. Công ty khởi nghiệp Carboniferous đang chuẩn bị xin giấy phép liên bang để thả bã mía xuống đáy Vịnh Mexico, hay còn gọi là Vịnh Mỹ theo tuyên bố của Tổng thống Donald Trump.
Mặc dù công việc của Planetary có thể nghe như một "thí nghiệm khoa học đáng sợ," Burt cho biết, những thử nghiệm của công ty đến nay cho thấy magiê oxit có ít rủi ro đối với hệ sinh thái biển, plankton hay cá. Khoáng chất này đã được sử dụng từ lâu tại các nhà máy xử lý nước và các cơ sở công nghiệp để trung hòa axit trong nước.
Cảng Halifax chỉ là một trong những địa điểm mà Planetary hy vọng sẽ triển khai. Công ty đã thiết lập một địa điểm khác tại một nhà máy xử lý nước thải ở bờ biển Virginia và dự định sẽ bắt đầu thử nghiệm tại Vancouver vào cuối năm nay.

Theo Viện Hàn lâm Khoa học, Kỹ thuật và Y học Quốc gia, ngành công nghiệp này cần phải loại bỏ hàng tỷ tấn carbon dioxide mỗi năm từ nay cho đến giữa thế kỷ để đạt được các mục tiêu khí hậu được đề ra gần một thập kỷ trước trong Thỏa thuận khí hậu Paris.
"Điều quan trọng ở đây là giảm thiểu những tác động của cuộc khủng hoảng khí hậu đang gia tăng với tốc độ chóng mặt," Burt nói. "Chúng ta phải hành động một cách an toàn và có trách nhiệm, nhưng cũng phải hành động nhanh chóng."
Mặc dù ngành công nghiệp này nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ, các cộng đồng ven biển không phải lúc nào cũng nhanh chóng tham gia.
Tại Bắc Carolina, yêu cầu thả olivin từ tàu biển gần thị trấn ven biển Duck đã gây ra những lo ngại, khiến dự án bị cắt giảm hơn một nửa.
Công ty Vesta, được thành lập vào năm 2021, đã giới thiệu khoáng chất màu xanh lục này như một công cụ giúp giảm lượng carbon trong đại dương và tạo ra các đụn đất giúp bảo vệ các thị trấn ven biển khỏi sóng lớn và bão.
Trong quá trình xin giấy phép, các quan chức từ Ủy ban Tài nguyên Động vật Hoang dã bang, Cục Thủy sản Biển và Dịch vụ Cá và Động vật Hoang dã Hoa Kỳ đã nêu lên nhiều lo ngại.
“Như đề xuất, dự án này là một nghiên cứu ngắn hạn với tiềm năng tác động lâu dài mà không có kế hoạch khắc phục,” một giám sát viên hiện trường của Dịch vụ Cá và Động vật Hoang dã viết. Các cơ quan này cho rằng olivin có thể làm ngạt thở hệ sinh thái đáy biển và đe dọa các khu vực quan trọng cho rùa biển và cá tầm Đại Tây Dương.
Tom Green, Giám đốc điều hành của Vesta, cho biết công ty không bao giờ kỳ vọng đơn xin ban đầu của mình sẽ được phê duyệt nguyên vẹn. "Đây chỉ là sự khởi đầu của một cuộc đối thoại với các cơ quan quản lý và cộng đồng," ông nói.
Dự án đã được triển khai vào mùa hè năm ngoái với quy mô nhỏ hơn rất nhiều, một kế hoạch phục hồi và các yêu cầu chi tiết hơn để theo dõi các loài sinh vật biển sâu. 8.000 tấn olivin từ Na Uy hiện đã được thả xuống dưới sóng Bắc Carolina.
Green cho biết ông hiểu tại sao nhiều người hoài nghi và cố gắng nhắc nhở họ rằng mục tiêu của Vesta là bảo vệ môi trường, không phải phá hoại nó. “Nhiệm vụ của chúng tôi,” ông nói, “là có mặt tại các cộng đồng địa phương, trực tiếp tham gia, lắng nghe, chia sẻ dữ liệu và xây dựng lòng tin qua đó.”
Các cộng đồng đánh cá đã phản đối một dự án khí hậu khác do Subhas từ trung tâm nghiên cứu Woods Hole dẫn dắt, dự án này đã tạo ra hơn 10 tháng đối thoại và tranh luận.
Dự án như được đề xuất vào mùa xuân năm ngoái dự kiến sẽ bơm 66.000 gallon dung dịch natri hydroxit vào nước biển gần Cape Cod. Tuy nhiên, Woods Hole sau đó đã đề xuất giảm quy mô dự án xuống dưới 17.000 gallon hóa chất, và hiện đang chờ phê duyệt liên bang.

Trong hai cuộc đánh giá riêng biệt, Cơ quan Bảo vệ Môi trường (EPA) cho biết họ tin rằng giá trị khoa học của dự án vượt trội hơn các rủi ro môi trường, đồng thời khẳng định không dự báo “tác động không thể chấp nhận” đến chất lượng nước hay ngành đánh bắt cá.
Tuy nhiên, ngư dân thế hệ thứ năm Jerry Leeman III lại muốn biết điều gì sẽ xảy ra với trứng tôm hùm, cá tuyết và cá bơn trôi nổi trong cột nước và trên bề mặt đại dương nếu chúng đột ngột bị tưới hóa chất mạnh.
“Các bạn có yêu cầu tất cả ngư dân ngừng đánh cá trong khu vực này trong khi dự án được triển khai không? Và ai sẽ bồi thường cho những người bị ảnh hưởng bởi việc di dời này?” ông đặt câu hỏi.
Đội ngũ của Subhas dự đoán rằng nồng độ mạnh nhất của hóa chất sẽ chỉ tồn tại dưới hai phút trong đại dương trước khi bị pha loãng. Họ cũng đồng ý hoãn hoặc di chuyển dự án nếu phát hiện đàn cá hoặc vết trứng cá trong vùng nước xung quanh.
Sarah Schumann, ngư dân đánh bắt cá bluefish tại Rhode Island và là người đứng đầu chiến dịch hành động khí hậu "thân thiện với ngư nghiệp", chia sẻ rằng sau khi tham gia bốn buổi lắng nghe, cô vẫn chưa thể tìm ra cách để cân bằng giữa sự ủng hộ của mình đối với nghiên cứu này và những lo ngại mà cô nghe thấy từ cộng đồng ngư dân.
"Chắc nếu tôi thực sự phải quyết định lập trường của mình về vấn đề này, tôi sẽ cảm thấy vô cùng lúng túng," cô nói.
Trong khi đó, Planetary, công ty chưa gặp phải sự phản đối lớn từ người dân dọc theo Cảng Halifax, lại đối mặt với hàng loạt cuộc biểu tình phản đối một dự án khí hậu mà họ đề xuất ở Cornwall, Anh.
Vào tháng 4 năm ngoái, hơn một trăm người đã diễu hành dọc bãi biển với các khẩu hiệu ghi dòng chữ “Giữ biển của chúng tôi không hóa chất.”
Sue Sayer, người điều hành một nhóm nghiên cứu về hải cẩu, cho biết cô nhận ra trong các cuộc thảo luận với Planetary rằng "họ không biết gì về các động vật, thực vật hay loài sinh vật nào sống trong Vịnh St. Ives." Cô cho biết việc công ty thả magiê hydroxit vào vịnh đã làm dấy lên sự phẫn nộ trong cộng đồng, vốn "rất đam mê khoa học về biển."
David Santillo, nhà khoa học cao cấp tại Greenpeace Research Laboratories thuộc Đại học Exeter, đã phản đối cách thức Planetary đề xuất theo dõi tác động của công trình của họ. Theo một bài thuyết trình ghi âm được AP xem, các phép đo cơ bản mà công ty sử dụng tại Cornwall chỉ được thực hiện trong vài ngày ngắn ngủi.
"Nếu bạn không có một cơ sở dữ liệu trong suốt nhiều năm và mùa," Santillo nói, "bạn sẽ không thể biết liệu bạn có thể phát hiện được bất kỳ tác động nào của mình hay không."
Một cuộc kiểm toán do Cơ quan Môi trường Vương quốc Anh thực hiện đã kết luận rằng các thí nghiệm của Planetary mang "rủi ro rất thấp" đối với sự sống dưới biển, đồng thời chỉ ra tiềm năng lớn trong việc loại bỏ carbon.
Tuy nhiên, công ty đã quyết định tạm dừng kế hoạch bơm thêm 200 tấn khoáng chất. Sau khi nhận được khuyến nghị từ chính phủ, Planetary cho biết sẽ tìm kiếm nguồn magiê hydroxit gần khu vực Cornwall hơn thay vì phải vận chuyển từ Trung Quốc. Công ty cũng đảm bảo với cộng đồng địa phương rằng họ sẽ không bán tín chỉ carbon từ lần thả hóa chất trước đó.
Sara Nawaz, giám đốc nghiên cứu tại Viện Loại bỏ Carbon Có Trách Nhiệm thuộc Đại học American, chia sẻ cô hiểu vì sao các nhà khoa học đôi khi gặp khó khăn trong việc kết nối với cộng đồng và giành được sự ủng hộ của họ. Nghiên cứu sơ bộ cho thấy công chúng vẫn còn e dè với ý tưởng "kỹ thuật hóa" khí hậu.

Nhiều người có một mối liên hệ cảm xúc sâu sắc với đại dương, cô ấy chia sẻ thêm. Có một nỗi sợ rằng, một khi đã thả một thứ gì đó vào đại dương, "bạn sẽ không thể lấy lại được."
Không chỉ người dân địa phương có những lo ngại về việc liệu những công nghệ này có thực sự hiệu quả hay không. Các nhà khoa học cũng thừa nhận rằng còn nhiều điều chưa được khám phá. Tuy nhiên, nhiều nguyên lý cơ bản đằng sau các công nghệ này đã được nghiên cứu trong nhiều thập kỷ, và phòng thí nghiệm chỉ có thể mô phỏng được một phần hạn chế của nó.
Trong một phiên lắng nghe gần đây của EPA về dự án Woods Hole, một nhóm các nhà hải dương học và những người ủng hộ ngành công nghiệp đã cho rằng đã đến lúc cần thực hiện các thử nghiệm quy mô đại dương.
"Chúng ta cần phải hành động khẩn trương và tiến hành công việc này," Ken Buesseler, một nhà khoa học của Woods Hole chuyên nghiên cứu carbon được tảo hấp thụ, phát biểu.
Dù vậy, đại dương vẫn là một môi trường động và khó kiểm soát. Các nhà khoa học vẫn tiếp tục khám phá những chi tiết mới về cách đại dương hấp thụ và tái chế carbon, và bất kỳ vật liệu nào được thêm vào nước biển đều có thể chìm xuống, bị pha loãng hoặc cuốn trôi đi, gây khó khăn cho nỗ lực theo dõi sự phản ứng của đại dương.
“Để làm cho đại dương làm theo ý muốn của bạn thật sự rất khó,” Sarah Cooley, một nhà khoa học nghiên cứu chu trình carbon, người đã làm việc cho tổ chức phi lợi nhuận Ocean Conservancy và chính phủ liên bang, cho biết.
Katja Fennel, trưởng khoa hải dương học tại Đại học Dalhousie, đang nghiên cứu mô phỏng lượng carbon mà Planetary đã thu được ở Cảng Halifax — một con số hiện vẫn còn nhiều sự không chắc chắn.
Cô là đồng lãnh đạo của nhóm học thuật giám sát dự án của công ty, sử dụng mẫu nước, cảm biến và lõi trầm tích lấy từ các điểm khác nhau trong vịnh. Một số ngày, nhóm của cô thêm màu đỏ vào ống dẫn để quan sát cách khoáng chất hòa tan và chảy ra biển.
Các mô hình này là cần thiết để mô phỏng những gì sẽ xảy ra nếu Planetary không làm gì, Fennel nói. Chúng cũng quan trọng vì đại dương quá rộng lớn và sâu, không thể thu thập đủ dữ liệu để có một cái nhìn đầy đủ về nó.
"Chúng ta không thể đo đạc mọi nơi, mọi lúc," cô nói.
Câu hỏi vẫn còn là liệu việc thu giữ carbon này có kéo dài bao lâu.
Điều này đặc biệt quan trọng đối với các công ty làm việc với tảo, mảnh gỗ, hoặc các vật liệu hữu cơ khác, vì tùy vào nơi chúng phân hủy, chúng có thể phát thải lại carbon dioxide vào khí quyển.

Càng để các cây và tảo chìm sâu, carbon sẽ được lưu trữ lâu dài hơn. Nhưng để đảm bảo điều này không hề dễ dàng. Running Tide, một công ty đã ngừng hoạt động, từng thả gần 20.000 tấn mảnh gỗ xuống biển Iceland, cho biết carbon có thể bị giữ lại từ ba thiên niên kỷ đến ít nhất là 50 năm.
Dù những giải pháp này có hiệu quả lâu dài, hầu hết các công ty hiện nay vẫn hoạt động ở quy mô quá nhỏ để có thể tác động đáng kể đến khí hậu. Việc mở rộng quy mô để đáp ứng mục tiêu khí hậu hiện nay sẽ yêu cầu một lượng tài nguyên, năng lượng và tiền bạc khổng lồ.
"Câu hỏi là, chuyện gì sẽ xảy ra khi bạn mở rộng quy mô lên hàng tỷ tấn mỗi năm?" David Ho, đồng sáng lập và giám đốc khoa học của tổ chức phi lợi nhuận (C)Worthy, chuyên xác minh tác động của việc loại bỏ carbon từ đại dương, đặt câu hỏi. "Điều này vẫn còn phải được xác định."
Burt của Planetary tưởng tượng một tương lai trong đó khoáng chất được bơm ra từ các nhà máy điện và cơ sở xử lý nước trên mọi bờ biển lớn của thế giới. Tuy nhiên, điều này đòi hỏi một lượng lớn magiê oxit hoặc các khoáng chất tương tự, cùng với năng lượng để khai thác và vận chuyển chúng.
Sự phát triển của rong biển và tảo phải được mở rộng theo cấp số nhân. Viện Hàn lâm Khoa học, Kỹ thuật và Y học Quốc gia ước tính rằng gần hai phần ba bờ biển của thế giới sẽ cần được bao phủ bởi rong kelp để có thể làm giảm sự nóng lên toàn cầu. Công ty Seafields, đang thử nghiệm tại Caribbean, cho biết họ dự định xây dựng một trang trại Sargassum rộng hơn 200 dặm giữa Brazil và Tây Phi.
Tuy nhiên, có rủi ro rằng sự mở rộng này có thể gây hại cho môi trường mà chúng ta không thể phát hiện trong các thử nghiệm nhỏ, và do sự tuần hoàn nước toàn cầu, hậu quả có thể lan rộng trên toàn cầu.
Nhưng, Ho nói, sự thay thế cho việc không thử nghiệm chính là biến đổi khí hậu không thể kiểm soát.
Cuối năm ngoái, Planetary thông báo rằng dự án của họ ở Nova Scotia đã thành công trong việc thu giữ 138 tấn carbon – qua đó, công ty đã trao tặng đúng 138 tín chỉ carbon cho hai nhà đầu tư đầu tiên của mình, Shopify và Stripe.
Việc thương mại hóa công việc này khiến nhiều nhà nghiên cứu về đại dương cảm thấy không thoải mái.
“Về một mặt, điều này khuyến khích nghiên cứu và khoa học nhiều hơn, điều này rất tốt. Nhưng mặt khác, nó lại mở ra cơ hội cho việc lạm dụng hệ thống,” Paytan, giáo sư tại Santa Cruz, chia sẻ, người đã nhận được liên hệ từ một số công ty khởi nghiệp yêu cầu hợp tác.
Cô chỉ ra những công ty bị cáo buộc đã ước tính quá mức về lượng carbon mà họ thu giữ, dù họ vẫn khoe khoang về việc phục hồi rừng mưa ở Peru và thay thế các bếp tạo khói ở châu Phi.
Tuy nhiên, thiếu sự tài trợ nghiên cứu từ chính phủ, một số công ty chia sẻ với AP rằng ngành công nghiệp này khó có thể phát triển nếu không bán tín chỉ.
“Thật không may, hiện tại chúng ta đã giao công việc này cho các công ty khởi nghiệp để phát triển các kỹ thuật,” Ho nói.
Tại văn phòng của mình dọc theo Cảng Halifax, Burt cho biết ông hiểu sự lo lắng xung quanh việc bán tín chỉ và khẳng định rằng Planetary rất nghiêm túc trong việc vận hành một cách minh bạch, có trách nhiệm và thận trọng. Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh rằng cần có các công ty khởi nghiệp có thể hoạt động nhanh chóng hơn các tổ chức học thuật.
“Chúng ta không thể nghiên cứu giải pháp này với tốc độ giống như cách chúng ta đã nghiên cứu các vấn đề,” ông nói. "Không còn nhiều thời gian nữa."
Năm ngoái đã ghi nhận là năm nóng nhất trong lịch sử Trái Đất, mặc dù lượng khí thải carbon toàn cầu dự báo sẽ đạt mức cao kỷ lục mới.
“Chúng ta cần giảm khí thải một cách khẩn cấp và mạnh mẽ,” Fennel, nhà nghiên cứu đang nghiên cứu dự án của Planetary, chia sẻ. “Bất kỳ việc loại bỏ CO2 nào khỏi khí quyển đều khó khăn và tốn kém hơn rất nhiều so với việc ngừng phát thải CO2 ngay từ đầu.”

Ngành công nghiệp này không ngừng tiến về phía trước. Planetary thông báo vào tháng 2 rằng họ đã thu giữ tổng cộng 1.000 tấn carbon trong đại dương, và Carboniferous đã hoàn thành thử nghiệm đầu tiên việc thả mía xuống đáy biển. Đầu năm nay, Gigablue đã ký hợp đồng cho 200.000 tín chỉ carbon để phân tán các hạt chứa chất dinh dưỡng vào đại dương.
Số lượng các công ty ngày càng gia tăng cũng đang sử dụng điện để thay đổi cấu trúc phân tử của nước biển, với mục tiêu tương tự là thúc đẩy đại dương hấp thụ nhiều carbon dioxide hơn. Công ty khởi nghiệp Ebb Carbon gần đây đã ký hợp đồng với Microsoft để cung cấp tối đa 350.000 tín chỉ carbon, và Captura, công ty được tài trợ một phần bởi các nhà đầu tư liên quan đến sản xuất dầu và khí đốt, đã mở rộng hoạt động từ California đến Hawaii.
Hiện tại, chưa rõ chính phủ Mỹ sẽ trì hoãn hay ủng hộ công việc về khí hậu đại dương trong tương lai. Cảnh quan chính sách vẫn đang thay đổi khi chính quyền Trump tìm cách thu hồi một loạt các quy định về môi trường và xem xét lại kết luận khoa học rằng khí nhà kính đe dọa sức khỏe cộng đồng.
Mặc dù cố vấn Nhà Trắng Musk đã giảm nhẹ một số phát biểu trước đây về sự nóng lên toàn cầu, nhưng bốn năm trước, quỹ của ông đã cam kết 100 triệu đô la để tài trợ cho cuộc thi tìm kiếm giải pháp tốt nhất cho việc thu giữ carbon, và Planetary hiện đang tranh giải thưởng cao nhất.
Helen Wieffering là biên tập viên tại ABC News. Bài viết được đăng tải trên ABC News ngày 21/03/2025.
ABC News là bộ phận đưa tin tức của American Broadcasting Company, trực thuộc Walt Disney Television.
Biên dịch: Hà Linh